Là con dâu, tôi không tham gia ý kiến, nhiều lúc thấy mẹ chồng cãi bướng quá tôi cũng góp ý, bà bảo làm dâu phải khuyên chồng không được hỗn với ba mẹ như vậy, ba mẹ làm sai con cái cũng không có quyền nói lại. Nói thật nhiều lúc vợ chồng cũng lục đục vì phiền não ba mẹ. Ba mẹ chồng đã vậy mà còn rất hay bắt lỗi bắt phải, ăn cơm phải lên tận trên lầu mời xuống, không được đứng ở dưới mời. Ai đứng dưới nói là không tôn trọng, con cái nói giỡn một chút thì lại nói là hỗn.
Tâm sự cha mẹ chồng nghiện bài bạc
Tôi nghĩ ba mẹ chồng như vậy mà đòi con cái tôn trọng sao được. Phận làm dâu như tôi, để thương ba mẹ chồng như ba mẹ ruột ít ra ba mẹ chồng phải có gì đó để mình tôn trọng và cảm phục, từ đó mới có thể yêu thương được. Không lẽ bổn phận làm dâu mà bắt buộc phải thương ba mẹ chồng như ba mẹ ruột thì thử hỏi có ai làm được không?
Nhiều lúc ngồi ngẫm nghĩ tôi thấy buồn, nhiều người già thường hay có suy nghĩ sợ làm phiền con cái như ba má tôi, luôn canh cánh trong lòng phải chăm lo cho con cái đầy đủ, nếu không nhắm mắt không yên. Ba mẹ chồng tôi ngược lại, có suy nghĩ con cái phải chăm lo cho ba mẹ. Ở đây tôi không nói quan điểm nào đúng hay sai, tuy nhiên cái gì cũng ở mức độ vừa phải. Con cái phải luôn hiếu thuận, chăm lo cho ba mẹ, nhất là khi ông bà đã tuổi già sức yếu.