VN88 VN88

Tâm sự cảm xúc Tết của người con xa xứ

Đã có ai hỏi từ bao giờ các dòng chảy là nơi ẩn náu của mọi chuyện đời? Dòng sông của niềm vui, dòng sông của nỗi buồn. Ta mỉm cười nhạo báng bản thân vì thấy mình đang sống một hoài bão thật hão huyền: Mơ về một dòng sông tuổi thơ nơi ta đã tắm mát, nơi ta đã thả những cánh phượng đỏ và lau khô những hàng nước mắt chia tay bạn cùng lớp mỗi khi hè về.

Cánh phượng đỏ đã bay xa mãi mãi để nhường chỗ cho các đường phố, các căn hộ cao tầng, cho các luồng xe cộ ùn tắc khi các bậc cha mẹ vội vã rời công việc cuối ngày để ngong ngóng đón các cô ấm cậu ấm tan trường. Ta ơi, đừng buồn phải chia tay với những cánh cò bay trên đường về nhà, đừng buồn vì xa lắm rồi các khói rơm chiều buông hứa hẹn một bữa cơm cua đồng, canh cá trê rau mồng tơi, quả cà vàng mọng. Cái âm thanh xình xịch và tiếng cửa mở tự động của tàu điện ngầm liệu sẽ tẩy chay cái chuông leng keng của những chiếc xe đạp ngày xưa?

Hãy nhường chỗ cho những tiếng còi inh ỏi của xe máy, ôtô, xe khách không đủ kiên nhẫn chờ một phút dừng đèn đỏ. Đừng tìm những ánh mắt chào nhau thân thiện, đừng lao vào tranh cãi đúng sai nếu không may va chạm không cố tình xảy ra. Đừng ngạc nhiên khi chứng kiến những chiếc xe máy vẫn nổ bành bạch khi nước mưa ngập ngang bánh xe vần lầm lũi, kiên trì đến nơi làm việc.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.