VN88 VN88

Tâm sự cảm xúc Tết của người con xa xứ

Ta cảm phục những người sẵn sàng bớt miếng cơm, bát canh chia sẻ cho kẻ ngèo túng, bệnh tật theo đuổi. Ta cúi đầu cảm phục những con người vẫn dũng cảm vượt qua 14 cơn bão táp mỗi năm. Nhắm mắt lại để đấu đầu với sức mạnh tàn phá của các con sóng cuồn cuộn, sức phá hủy không nhân nhượng của cơn gió rít. Những ngôi nhà đầm mình trong nước, những cành cây bị quật ngã, những cánh đồng lúa, hoa màu sắp đến ngày cho hoa trái chốc lát ra đi.

Cơn bão qua nhưng mưa rào vẫn còn ở lại. Không một tiếng bìm bịp kêu, không thấy bóng cua ngoi lên mà chỉ thấp thoáng nhòe nhạt các bóng hình, bàn tay chơi vơi trên các nóc nhà đang chờ đón vài con thuyền ghe bập bềnh mang đến những gói mì khô ăn liền và mấy chai nước sạch. Một cuộc đấu tranh sinh tồn của con người.

Quê ta đó. Quê hương ai cũng có một dòng sông bên nhà. Không chỉ chờ xuân về thì những người con xa xứ mới nhớ lại những kỷ niệm bên dòng sông của tuổi thơ. Dòng sông tuổi thơ của ta vẫn còn đó. Nước sông ngầu đỏ bốn mùa, miễn cưỡng hay bao dung đón nhận những nhân hồn không bến. Ta đến với dòng sông gần gũi hàng ngày bên ta. Sông Seine lững lờ trôi qua bao cây cầu. Càng yêu cây cầu Nghệ thuật, cầu Tình yêu (Le Pont des Arts) thì tim ta như bị tổn thương khi nhìn cây cầu đang oằn mình vì hàng chục tấn khóa sắt của các cặp tình nhân ảo vọng rằng tình yêu của họ sẽ mãi mãi bền vững khi chiếc khoá được bấm chặt và những chiếc chìa khoá được quẳng vào lòng sông sâu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.