Em ước gì những “không nỡ” ấy mãi không tồn tại, vì nếu như thế bây giờ em cũng không phải hối tiếc, thất vọng và chán ghét bản thân như thế này. Em từng tự tin, thậm chí cao ngạo là anh sẽ không bao giờ phụ em, tin rằng ai chứ anh sẽ không bao giờ lừa em đâu, em tin tưởng tuyệt đối vào cảm giác của mình. Có lần, bạn bè bảo: “Không biết hai đứa còn yêu nhau không mà trên Facebook có nhiều ảnh anh chụp với con gái lắm”. Anh không giải thích nhưng em tin đó chỉ là ảnh của những người bạn bình thường. Bây giờ rõ ràng là ‘không bình thường’ rồi đúng không anh?
Em ghét cảm giác bị phản bội và lừa đối, nên nếu anh có thích ai khác thì bảo với em chứ đừng không nói gì mà lừa em. Vậy anh có cảm giác gì khi em hỏi “chia tay có phải vì người thứ ba không” và anh trả lời là “không”? Anh “đã dám làm thì dám nhận” cơ mà. Đọc lại những tin nhắn anh gửi còn trong điện thoại và trong hộp chat của em, em băn khoăn không thể hiểu nổi tại sao con người lại có thể thay đổi tình cảm nhanh đến như thế, mới cách có hai tháng mà đã từ tình cảm “không thể thiếu em” trở thành “vô cảm với em”. Thật ra, con người không thể thay đổi tình cảm nhanh đến như thế, mà do tình cảm đó vốn không tồn tại, chỉ là lừa dối mà thôi. Cảm ơn vì anh đã “nỡ” chia tay em.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)