Thật tình mà nói, trong tim tôi lúc nào cũng nhớ em, nhưng khi nghĩ đến em vui vẻ hạnh phúc là tôi như được vui lây. Tôi luôn quan tâm đến em và coi niềm vui của em chính là niềm vui của mình bởi đã yêu em. Tôi từng nói sẽ mang đến cho em tất cả niềm hạnh phúc mà trong khả năng có được, tôi đang thực hiện điều đó.
Điều tôi mong đợi từ lâu đã đến, đó chính là một bữa cơm đầm ấm giữa mùa đông lạnh giá. Tôi như vỡ òa trong hạnh phúc vì mình được thưởng thức những món ăn do chính tay em nấu. Không cầu kỳ và phức tạp, nhưng nó mang nặng trong tôi một ý nghĩa sâu sắc cũng như những tình cảm em dành cho tôi trong đó.
Tôi được đút cho em ăn, được ăn cùng em như bữa ăn của một gia đình bé nhỏ vậy. Tôi cảm thấy lòng mình ấm lại giữa cái lạnh của đông này vì đã có em. Em và tôi là hai tâm hồn đồng điệu, là hai con tim như hòa cùng một nhịp đập. Ở sâu thẳm bên trong nó không có lẫn một chút nào của sự tính toán hay vụ lợi riêng tư mà chỉ chứa đầy những giọt máu yêu thương nồng cháy. Những giọt máu này đang tràn trề nhựa sống để cùng thắp lên ngọn lửa tình yêu sưởi ấm nhau nơi xứ lạ quê người.
Em yêu à, cảm ơn em yêu nhiều lắm, cảm ơn những gì em đã dành cho anh, cảm ơn bữa cơm thật ý nghĩa này. Trong tim anh lúc nào cũng có em trong đó. Nỗi nhớ em đã tạo thành một dòng sông chảy mãi trong anh, đó là câu trả lời vì sao lúc nào anh nhớ và yêu nhiều như vậy. Vậy là mùa thu năm nay thật lãng mạn, mùa đông này cũng thật ấm cúng phải không em?