Năm nay kinh tế khó khăn, đơn vị tôi cắt giảm nhân sự, lương càng ngày càng giảm, tôi đi làm mà lương không đủ tự nuôi thân, chồng tôi lại căng mình ra gánh vác kinh tế gia đình nhưng về nhà vẫn làm việc nhà, vẫn lo toan mọi thứ từ A đến Z, không 1 lời kêu ca phàn nàn. Thậm chí sau khi sinh tôi quá béo không mặc vừa quần áo cũ định sắm ít quần áo mới đồ bình dân mặc đi làm cho tiết kiệm nhưng anh động viên tôi mua đồ đẹp mà mặc vì phụ nữ ai chẳng muốn đẹp, thế nên mới có chuyện tôi lương ba cọc ba đồng nhưng dùng cái gì cũng toàn đồ xịn, toàn là chồng tôi sắm sửa cho.
Nhiều khi tôi cũng thấy mình vô tích sự, đã chẳng kiếm ra tiền lại lười biếng ỷ lại trong khi chồng cứ căng người ra kiếm tiền lại phải làm việc nhà rồi đối nội đối ngoại lu bù mà vẫn chiều chuộng vợ con hết mực.
Sau này thì tôi không dám chắc chắn như thế nào nhưng hiện giờ tôi cũng tự cảm thấy mình quá may mắn khi có người chồng như vậy nên tôi viết những lời tâm sự này thứ nhất để những người trước đây từng ngăn cản tôi thấy rằng họ đã sai. Thứ hai tôi viết để cảm ơn cuộc đời đã mang anh đến cho tôi, cảm ơn anh, người đàn ông của đời tôi!
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)