Với những kiến thức và kinh nghiệm, kiếm một việc làm không khó với em, em cân nhắc rất nhiều trước khi quyết định. Một ngày đẹp trời nọ em muốn làm cho công ty mà lĩnh vực đó hoàn toàn mới, tôi khuyên và nói những suy nghĩ của mình với em về việc chọn một công việc xa lạ sẽ rất khó khăn, nhưng với bản tính đam mê công việc và thích được thử thách nên em quyết định chọn công việc đó. Tôi tôn trọng em nên ủng hộ hết mình. Ban đầu do chưa quen việc em có phần mệt mỏi và buồn, tôi cố gắng cùng em tâm sự để vơi những khó khăn đó, tôi càng yêu em hơn.
Vì bản chất thông minh, tháo vát nên em làm quen và bắt nhịp với công việc mới rất nhanh, cộng với khả năng quản lý và chăm chỉ làm việc, em được đề cử làm những việc quan trọng. Cứ thế công việc càng nhiều, em càng ít thời gian ở bên tôi. Chuyện gì đến nó sẽ đến, lúc nào em cũng đổ lỗi cho công việc nên không có thời gian dành cho gia đình. Tôi tin vì yêu em, không chút suy nghĩ vớ vẩn nào, nhưng là một người đàn ông, một người chồng, tôi bắt đầu cảm thấy em có dấu hiệu lừa dối. Dù vậy, tôi không bao giờ nghĩ em có thể có ai ngoài tôi, bởi tôi yêu, quan tâm và lo lắng cho em rất nhiều. Tôi đã đấu tranh rất nhiều, có nên bỏ thời gian để tìm sự thật hay không? Càng ngày tôi càng lo lắng và rồi quyết đi tìm sự thật.