Em nói rất nhiều với cảm xúc mà theo tôi nhận xét là rất thật. Em bảo có cảm giác rất lạ, buồn cùng tôi, vui với tôi và nhớ nhung khôn tả. Em nói Tết qua cố gắng không liên hệ và thôi không nghĩ tới tôi nữa để quên đi cảm giác đó, nhưng gặp lại tôi, em biết mình đã thất bại. Tôi hiểu ý của em, khuyên em rất nhiều, còn bảo em thử nghĩ nếu tôi chấp thuận xuôi theo dòng cảm giác đó của em rồi chúng tôi sẽ đi đến đâu?
Em biết như vậy là không phải vì chúng tôi đã có gia đình, như thế chẳng khác nào ngoại tình, nhưng em đau mỗi khi nghĩ về điều đó, lâng lâng sung sướng mỗi lúc nghĩ có thể cùng tôi hò hẹn. Em còn kể với tôi chuyện lập gia đình từ rất sớm do mai mối chứ không xuất phát từ tình yêu, đây là lần đầu tiên em có những cảm xúc lạ lùng đến như vậy. Tôi lại khuyên em nhiều thứ và cho em xem bài thơ “Những phút xao lòng” để em hiểu hơn.
Tôi nói em cố gắng đừng suy nghĩ đến tôi, dành thời gian cho gia đình và chồng con nhiều hơn, rồi em sẽ nhanh chóng quên, sẽ không còn cảm giác đó nữa. Em đồng ý thử. Rồi tôi đi với hy vọng mọi thứ sẽ tốt đẹp.
Ngày hôm kia, em lại nhắn tin nói đã cố gắng thực hiện theo những gì tôi chia sẻ nhưng thất bại, cảm giác của em với tôi ngày càng nhiều hơn, em đã yêu tôi. Tôi cảm thấy sốc và cực kỳ khó xử, không trả lời tin nhắn của em và không biết phải làm thế nào nữa, bối rối, căng thẳng vô cùng. Tôi sẽ đối diện và giải quyết chuyện này như thế nào đây? Làm sao để giúp em và cả tôi nữa thoát ra khỏi tình cảnh này? Mong mọi người cho lời khuyên giúp tôi nhé. Cảm ơn!
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)