Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống bỏ xe ga, đi xe đạp để dành tiền trả nợ hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.
Bây giờ tôi dồn hết sức làm để trả các khoản còn thiếu bà con trong gia đình. Từ xe tay ga xuống xe đạp nhưng tôi thấy rất thoải mái vì biết mình đang làm gì và cần gì.
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo tại khu ổ chuột ở TP HCM giữa thập niên 80. Ngày đó ba mẹ tôi quen nhau trong đội văn công của phường. Đầu năm 1985, lúc đó tôi tròn 8 tháng tuổi, ba chia tay mẹ, sau đó ba có vợ khác. Trong nỗi buồn mẹ đã bồng tôi lang thang hầu hết các tỉnh miền Tây Nam bộ, kể cả miền Trung, một phần tìm kế sinh nhai, hai là quên đi quá khứ.
Năm lên 3, tôi mắc bệnh hiểm nghèo, các bác sĩ bệnh viện Chợ Quán (Nhiệt Đới) không thể cứu chữa và bảo mẹ mang tôi về. Mẹ mới 25 mà nhìn tiều tụy (những tấm hình tôi được xem), mang tôi về quê với 2 bàn tay trắng, đi từng nhà xin ít tiền lo cho tôi trong nước mắt. Lúc đó ông ngoại cũng lo cho tôi một nơi êm ấm gần nơi bà cố nằm, nhưng may thay có người chỉ một ông thầy ngoài 80 tuổi và tôi đã được cứu sống.
Tâm sự bỏ xe ga, đi xe đạp để dành tiền trả nợ
Cuộc sống tôi lại được bắt đầu, mẹ lại đi làm xa, tuổi thơ tôi trải qua nhiều mái trường khác nhau nhưng cuối cùng cũng chỉ học được tới năm lớp 9. Trải qua mười mấy năm mà gia đình tôi không chút gì thay đổi, tôi quyết định từ bỏ trường dạy chữ để đi học nghề.