Tôi không bận tâm về quá khứ của anh, chỉ muốn anh chia sẻ câu chuyện để mình được biết. Anh nói trước đó có quen mấy người nhưng không hợp, không có duyên nên chia tay, anh muốn tìm tình yêu đích thực. Điều tôi buồn phiền thất vọng là tại sao anh lại che giấu quá khứ. Anh là kẻ lăng nhăng, không yêu đương và tính chuyện cưới hỏi với họ mà lại lấy đời con gái của hai cô gái trẻ; họ còn non nớt quá, chưa từng trải đời. Anh có thể cặp kè, hai bên thỏa mãn nhau, đằng này người ta yêu anh, anh không yêu nhưng vẫn ngủ với họ, lúc cần thì gọi họ đến, xong rồi hờ hững như không biết nhau.
Tôi từng yêu, khi yêu rất sâu đậm, chân thành, nhưng lại bị phản bội, thế nên tôi đồng cảm với những cô gái trẻ cũng bị lừa dối phụ tình, tôi có thể chấp nhận chồng mình bóc bánh trả tiền, chứ không chấp nhận dùng chữ tình giả nhân giả nghĩa để bao bọc cho hành động lừa dối tình yêu của người khác nhằm thỏa mãn bản thân. Thà anh nói từ đầu, nhưng anh giấu, đến khi tôi ép buộc thì anh mới thú nhận tất cả. Anh không muốn tôi buồn khi biết quá khứ của anh, không muốn mất tôi, anh sợ tôi biết mọi chuyện sẽ bỏ anh, sợ không xứng đáng với tình yêu của tôi.
Tôi suy nghĩ rất nhiều về chuyện anh kể, nó cứ ám ảnh, dằn vặt tôi. Tôi giận anh, ghen với quá khứ của anh và những người phụ nữ trước kia anh từng quen. Vô tình tôi nhớ lại những kỷ niệm của hai đứa, những buối tối cùng nhau đi nhậu, ngồi uống bia, bàn luận về trận bóng đá gay cấn, trận đấu quyền anh hạng nặng, tin tức trong ngày, kể về công việc cho nhau nghe, những dự tính tương lai của cả hai. Hoặc những buổi cuối tuần cùng đi bar, nghe nhạc DJ, trò chuyện say sưa cùng đám bạn của hai đứa.