Bố yêu mẹ từ ngày mới gặp gỡ nhưng vì mẹ và chú Hoàng đang hạnh phúc bên nhau nên suốt mấy năm trời bố chỉ lặng lẽ dõi theo cuộc tình của họ. Biết được “hậu quả” tình yêu của hai người, khi chú bỏ rơi mẹ và giọt máu của mình thì bố đã trở thành “người đổ vỏ” tự nguyện. Dù bố biết mình sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi và điều tiếng xấu khi lấy mẹ nhưng vì tình yêu quá lớn nên dù gia đình và họ hàng phản đối, bố vẫn quyết lấy được mẹ.
Khi mẹ sinh chị Minh, bố vẫn cơm nước, giặt giũ quần áo cho mẹ và đứa con thơ không phải giọt máu đào của mình. Chính sự quan tâm và yêu thương ấy của bố đã khiến mẹ cảm động và từ một tình thương, mẹ đã yêu bố nhiều hơn, cũng nhủ lòng sẽ bù đắp những thiệt thòi cho người đàn ông đã yêu thương và cứu rỗi cuộc đời mình.
Rồi sản phẩm tình yêu giữa hai người họ là tôi và em Nhung ra đời. Tưởng chừng như gia đình chúng tôi sẽ luôn đầy ắp tiếng cười, bố sẽ nhận được tình yêu và sự bù đắp cho những mất mát mẹ đã để lại, nào ngờ một lần nữa, mẹ lại trắng trợn phản bội người đã cưu mang mình trong suốt bao nhiêu năm qua.
Năm tôi 10 tuổi phải chứng kiến biến cố đầu tiên của gia đình mình. Kể từ đó, hạnh phúc gia đình bắt đầu rạn nứt và bên bờ vực thẳm của sự đổ vỡ. Tôi nhớ như in khoảnh khắc đó, người đàn ông tên Hoàng tìm về đến tận gia đình chúng tôi. Bố mẹ vẫn tỏ ra bình tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra và tiếp đón ông rất tốt. Ông đã ở lại nhà tôi chơi bốn ngày, sang ngày thứ 5 thì mẹ tôi cũng đột nhiên biến mất cùng gã khách trong đêm hôm đó.