Tôi đòi ly hôn anh không chịu, nói không muốn ảnh hưởng con cái. Tôi làm ầm lên anh nói giờ anh chỉ thương con, còn với tôi coi như không còn gì. Lúc bình thường lại bảo anh giận nên nói thế thôi. Qua bạn bè, tôi biết chồng và cô kia rất sâu đậm, biết bao áp lực từ tôi và gia đình anh trong hai năm qua mà họ vẫn không hề xa nhau. Cô kia cũng không cần gì từ chồng tôi ngoài tình cảm của 2 người. Để yên ổn cửa nhà tôi giả như không nghĩ đến nhưng từng giây từng phút tôi không thể quê họ. Trừ lúc chồng ở bên cạnh, còn khi nào tôi cũng tưởng tượng họ đang ở bên nhau. Trong giấc ngủ tôi cũng mơ thấy họ, mệt mỏi vô cùng.
Mặc dù chồng nói không liên lạc nhưng tôi biết anh nói dối, đi đâu làm gì cũng báo cô kia. Anh về nhà vui cười với con nhưng cảm giác lúc nào cũng lo nghĩ gì đó, đêm nằm ngủ trở qua trở lại, rồi còn ú ớ nói trong mơ. Sống bao năm, tôi không hòa hợp và chia sẻ được với chồng nhưng ít ra cũng biết anh có trách nhiệm nên hiểu rằng có lẽ anh yêu cô kia và muốn gắn bó với cô ấy thật. Có lẽ anh trăn trở vì không thể bỏ gia đình bởi thương con và thương hại tôi.
Hàng ngày tôi sống trong cảm giác cuộc sống mình đang có là do chồng và cô kia thương hại nên giữ yên không thay đổi như vậy. Tôi không chịu nổi, cũng tích cực thay đổi mình, nhưng dù chồng có tỏ ra quan tâm tôi vẫn cảm nhận được đó là sự giả dối. Thực sự nếu anh yêu và tôn trọng tôi thì đã không có chuyện ngoại tình rồi. Những lần trước tôi cho là say nắng vì không kéo dài và những cô kia đều trẻ đẹp, còn lần này đã 2 năm rồi, bao nhiêu áp lực từ gia đình, bao trận cãi vã với tôi nhưng anh vẫn giữ mối quan hệ đó và cô kia một mực bảo vệ chồng tôi, không hé lời nào.