Một chiều lang thang facebook tôi muốn tìm hiểu về anh chút, tôi đã tìm tất cả những mối quen biết và tìm ra facebook của anh, trước đó anh nói mình không dùng facebook. Bàng hoàng, sửng sốt và không tin vào mắt mình là bức hình cô dâu chú rể, người chú rể mà tôi yêu chính là anh. Tôi đã ngồi bất động hàng tiếng đồng hồ mặc cho nước mắt rơi và nhắn cho anh hai tin nhắn chúc anh hạnh phúc bên gia đình của mình và hãy biết trân trọng.
Giờ đây mọi thứ xung quanh tôi không một vệt sáng, tôi không dám tin mình có thể một lần nữa tin vào thứ phù phiếm xa hoa, là tình yêu hay không. Trước mắt tôi là kỳ tốt nghiệp đại học và giờ tinh thần tôi xuống dốc không phanh, tôi muốn mình mạnh mẽ để đối diện và muốn mình chấm dứt câu chuyện.
Tôi đã hẹn gặp anh để biết nốt sự thật mà anh giấu tôi và để tôi có thể đối diện với nó, để sống tiếp, chỉ thế thôi nhưng anh ta không dám gặp tôi. Tôi đã đặt tình yêu nhầm người và trao đời con gái cho một người không xứng đáng. Giờ đây tôi mệt lắm, tôi thấy mình yếu đuối và cảm thấy xấu hổ, không dám đối diện với ai, gia đình, bạn bè, những người quan tâm tôi.
Tôi không xứng đáng có được hạnh phúc hay sao, hay tôi là một người con gái dễ dãi và nhận lấy hậu quả của mình? Con đường phía trước tôi bước đi thế nào đây khi niềm tin trong tôi đã đánh mất, tôi thực sự bế tắc và thấy suy sụp. Nhìn vợ và con anh, tôi thật thấy thương cảm cho họ, mong rằng họ sẽ có hạnh phúc với một người đàn ông như anh.