Có một lần anh rủ tôi đi uống rượu cùng bạn, đó là lần đầu tiên tôi sợ hãi khi chứng kiến cơn say của anh. Anh không thể kiểm soát mình, liên tục nói yêu tôi và còn quỳ xuống để cầu xin tình yêu nữa. Tôi đưa anh vào nhà nghỉ, đợi lúc anh ngủ rồi bỏ về, để lại 250 nghìn tiền phòng. Sau lần đó anh nói rất yêu tôi, tôi nói nếu anh hứa bỏ được rượu và thuốc lá, tu chí làm ăn, tôi sẽ cố gắng mở lòng.
Anh đồng ý, hứa sẽ nghe lời. Tôi cố gắng quan tâm và lắng nghe anh nhiều hơn. Được vài ba ngày anh cũng làm việc rất chăm chỉ và vui vẻ, rồi mọi chuyện lại xảy ra. Một người bạn cũ rủ anh đi nhậu, sau buổi nhậu, anh nói dối tôi ra gặp để trả tiền. Nhìn thấy anh say lè nhè, lại còn nói dối, tôi rất tức giận, mắng anh và đòi chia tay.
Lúc này anh như một người khác, đập các quán bên đường, ném đồ vào người đi đường và chửi tục. Tôi rất sợ hãi, liền kéo anh đến một vỉa hè vắng người, ngồi ở đó cho anh đỡ say, tôi hỏi địa chỉ nhà để gọi xe đưa anh về nhưng anh không chịu. Anh cầu xin, khóc lóc, bảo tôi đừng chia tay và nếu chia tay anh sẽ tự vẫn, anh còn đi ra giữa đường như muốn chết vậy.
Sau đó kinh khủng hơn, anh kéo tôi đến một nhà nghỉ, lôi tôi lên phòng, trên đó có một mảnh kính bị vỡ, anh liền đập ra và bảo sẽ cùng chết. Tôi xin anh để về nhưng không được, anh bắt tôi phải ở qua đêm nhưng tôi không đồng ý. Tôi nói rõ ràng với anh về mọi chuyện, còn nói dối yêu anh ta chỉ vì tiền nhưng anh vẫn không hề thay đổi, từ khóc lóc cầu xin đến dọa nạt.