Anh chần chừ mãi chẳng chịu về cho dù tôi đã nói, sau đó anh quyết định hoãn cưới trong năm nay. Thật lòng tôi cũng hiểu vì sao anh lại có quyết định đó. Ở tuổi này, bảo tôi phải chờ đợi thêm đúng là đáng tức giận thật. Chúng tôi liên tục cãi vã, dẫn đến chia tay nhau trong một khoảng thời gian khá ngắn sau đó. Lý do anh đưa ra cho việc chia tay là chưa sẵn sàng lấy vợ và chưa thể quên được người vợ đã khuất. Điều này tôi hoàn toàn hiểu được.
Tôi cũng biết nếu anh và vợ anh chia tay nhau khi hai người không còn tình cảm lại đi một lẽ khác, đằng này họ vẫn yêu mà số phận buộc phải xa nhau nên tình cảm dành cho chị rất nhiều. Mọi thứ thuộc về chị vẫn hiện diện trong cuộc sống hai bố con anh, mail của chị anh vẫn dùng, xe máy của chị anh vẫn đi, trong phòng ngủ anh vẫn treo ảnh cưới hai người, còn nhiều thứ khác nữa mà khi tôi biết được trong lòng cũng có cảm giác gì đó hơi xót xa.
Tôi chưa bao giờ có ý định sẽ thay thế vị trí của chị trong trái tim anh, vì biết điều đó là không thể. Đối với anh những gì dành cho chị là một kỷ niệm đẹp không bao giờ phai, người phụ nữ đã gắn bó với anh những năm đầu sinh viên cho đến khi chị xa lìa cuộc sống này. Tôi chỉ mong mình cũng được anh yêu thương trân trọng như anh từng dành cho chị.