Tôi tuy là gái son nhưng cực kỳ biết điều và tâm lý, 2 đứa con của anh rất quý tôi. Tôi cũng yêu thương và chăm chúng như thể cháu mình vậy, đặc biệt bố mẹ anh rất khó tính nhưng tôi vẫn có thể chiều được ý ông bà. Nhiều lần anh đi chơi thể thao hay đi công tác, tôi đi làm về lại đến nhà anh nấu cơm, tắm giặt cho 2 đứa, đón chúng qua chỗ mình ăn uống và nghỉ ngơi vì chúng không hợp với bà (chúng tôi đang thuê nhà sống chung gần nhà anh).
Mọi chuyện tôi đều cho qua và hết lòng vì gia đình anh. Gần đây tôi phải trả nợ 10 triệu đồng, tôi đi làm cho công ty tư nhân lương được 4 triệu, anh đưa thêm 5 triệu, đóng tiền nhà đã 2 triệu rồi, còn lại ăn uống chi tiêu hết trong tháng. Tôi có nói chuyện như thể cầu cứu nhưng anh từ chối thẳng thừng “Việc của em, em tự lo”. Tôi thật sự rất thất vọng và suy sụp, mấy hôm sau tôi có hỏi lại anh cũng đưa nhưng tôi biết anh không hề thoải mái. Nói chung là anh sống chỉ biết có mình.
Anh sống thế này thì cho là đúng nhưng tôi lặp lại kiểu sống của anh thì anh cho là vô văn hóa. Tôi nhờ anh đi nộp tiền điện thoại hộ vì anh có thời gian rảnh, anh cằn nhằn: “Lần sau em tự lo đi, đừng có nhờ người khác”. Tôi tủi thân vô cùng.
Tôi thực sự tuyệt vọng và không biết phải quyết định thế nào, dự định cuối năm nay làm đám cưới nhưng mỗi lần cãi nhau anh lại chửi rủa tôi, thậm chí còn đánh đập. Hiện tại tôi hơi có chút ảnh hưởng về thần kinh và tâm lý vì khoảng thời gian ở cùng anh. Tôi biết anh nóng, tôi cũng nóng, nhưng tính tôi chỉ nóng lúc đó xong thôi và rất tốt bụng. Tôi phải làm gì bây giờ, có phải cuộc đời tôi mãi mãi như thế không.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)