Khi biết em còn trinh, anh lập tức hoãn lại mọi chuyện. Anh bất ngờ vì sao em đến giờ vẫn chưa từng trải. Em bất ngờ vì nghĩ anh hẳn phải rất vui mừng. Anh nói với em anh không vui, trách sao em không nói với anh chuyện đó trước khi đến với nhau. Kể rằng có nhiều cô gái Việt tiếp cận anh và lấy việc mình còn trinh tiết ra để ràng buộc, đòi hỏi này nọ. Anh không hiểu sao chuyện trinh tiết lại quan trọng với con gái Việt đến thế, đến nỗi nhiều cô dùng nó như một thứ vũ khí.
Anh yêu em nhưng không muốn em hiểu lầm. Anh cần người yêu nhưng chưa cần vợ. Anh nói dù yêu nhưng nên xem xét lại mối quan hệ của cả hai, xem thực tế anh và em muốn gì từ mối quan hệ này. Vậy là, anh vẫn quan tâm em như lúc trước nhưng tuyệt không còn gần gũi. Gần đây, em thấy tình cảm của anh đang chuyển dần từ tình yêu sang tình cảm anh trai em gái. Em không thể chấp nhận việc đó vì yêu anh rất nhiều. Em đau khổ, chưa khi nào hận tấm thân trong trắng của mình như lúc này. Thử hỏi có chị em gái nào rơi vào hoàn cảnh tréo ngoe giống như em không?
Người mình yêu và muốn dâng hiến lại không muốn mình, chỉ vì cái mình muốn dâng hiến không có giá trị gì trong mắt họ, lại còn làm họ e ngại. Em định sẽ nói chuyện với anh, đề nghị anh chấp nhận cùng em làm chuyện đó. Em sẽ nói rõ với anh không có gì ràng buộc anh được cả. Anh không cần phải chịu trách nhiệm gì với cuộc sống của em. Vì em tự tin với vị thế của mình hiện tại, em hoàn toàn có thể tự lo cho cuộc sống của mình. Cái em cần là một người yêu em vì chính em. Em yêu anh và muốn giữ lấy tình yêu này, thứ hạnh phúc mà suốt bao năm cô đơn em chưa hề có được.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)