VN88 VN88

Tâm sự bế tắc tuổi 30

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống bế tắc tuổi 30 hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống

Trong tay tôi không vốn liếng, không nghề nghiệp, chưa xây dựng gia đình. Hàng ngày gặp mặt người thân, bạn bè tôi sợ nhất câu lấy vợ đi. Bà nội 87 tuổi, già yếu, vẫn luôn miệng nói muốn tôi lấy vợ và nhìn thấy cháu dâu bà mới nhắm mắt yên lòng.

Tôi năm nay 30 tuổi, sinh ra và lớn lên trong gia đình ngèo khổ ở một xã vùng cao của huyện miền núi phía Bắc. Gia đình nghèo khô,̉ cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, bố mẹ mất sớm. Bố mất khi tôi vừa tròn 3 tháng tuổi, mẹ mất khi tôi lên 6, bỏ lại 2 anh em bơ vơ phải đi ở nhờ nhà bác. Bác lại đông anh chị em, vợ mất sớm, một mình bác và bà nội làm thuê nuôi 6 anh em đang tuổi ăn tuổi lớn. Bác lấy vợ kế về để có người đỡ đàn nuôi nấng con cháu.

Trong gia chỉ chỉ có tôi là người duy nhất may mắn được học đến cấp 2. Tôi ham học, năm nào cũng được giấy khen, anh chị em trong ai cũng muốn cho tôi đi học tiếp nhưng vì nghĩ thương gia đình tôi phải bỏ học giữa chừng để đi làm phụ giúp gia đình. Tôi ước mơ lớn lên phải làm giàu để bù đắp lại tuổi thơ bất hạnh của mình, giúp đỡ gia đình khỏi nghèo đói.

Tâm sự bế tắc tuổi 30

Từ khi rời ghế nhà trường, tôi bôn ba đây đó làm thuê làm mướn bất kể công việc gì với hy vọng kiếm và dành dụm ít tiền làm vốn kinh doanh. Kinh ngiệm và trình độ có hạn, tôi chỉ là người làm công ăn lương, kiếm đủ tiền trang trải hàng ngày. Đến năm 2005 khi có chương trình đi xuất khẩu lao động sang Malaysia, được ngân hàng cho vay vốn, tôi đã đăng kí đi với hy vọng được đổi đời.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.