Tôi rất buồn, cũng khó chịu vì anh như vậy, nhiều lúc không chịu được xoay quanh vấn đề đấy nhưng anh nhất quyết không đưa ra được lý do gì hợp lý. Không khác gì lần trước, tôi về hay không về anh cũng không mặn mà lắm, về đến nhà anh thì anh cũng không dám thân mật, tránh bố mẹ anh nhìn thấy. Có những lúc tức giận tôi cũng hỏi: “Anh không xác định với em đúng không, anh không nghĩ đến tương lai xa hơn”? Anh chỉ nói xác định được cái gì, tương lai em biết trước được à, không bao giờ trả lời câu hỏi của tôi.
Đến giờ khi tôi ra trường, mới đi làm mặc dù chưa ổn định, tuy nhiên hai đứa đều đi làm rồi nên tôi cũng có nhắc lại, bảo anh khi nào có dịp gì đó giới thiệu em với gia đình nhé, anh cũng ậm ừ, gật đầu cho qua, tôi không còn muốn nói thêm nữa. Hôm nay có bạn anh lên chơi, anh về quê cùng bạn, tự nhiên tôi cũng muốn về nhà anh chơi, tôi ngỏ ý muốn về, anh nói: “Không. Tiền đâu mà về, em có tiền trả tiền xe không”. Đúng là hiện tại công việc tôi chưa ổn định, tiền trọ, tiền ăn tốn kém, cũng khó khăn thật, nhưng câu trả lời của anh khiến tôi suy nghĩ và nghĩ lại tất cả mọi chuyện.
Tôi xâu chuỗi lại, cảm thấy có điều gì đó nghẹn đắng trong cổ họng, không biết có thể tin tưởng vào tình cảm của anh không. Mong mọi người cho tôi ý kiến. Anh đối với tôi như vậy có phải không muốn xác định, không muốn tiến xa hơn?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)