Quá tức giận, tôi đã đuổi anh ra khỏi phòng vào lúc nửa đêm, mặc cho anh muốn đi đâu thì đi khi trong người không có đủ 50 nghìn đồng. Anh còn rất nhiều tin nhắn tình cảm với những cô gái khác, tôi biết và chỉ nhắc nhở anh, nhưng lần này quá sức chịu đựng. Anh nhắn tin xin lỗi, chỉ vì ham mê thể xác mà làm thế, trong thời gian quen nhau chúng tôi có vượt qua giới hạn chỉ một lần, nhưng không xảy ra lần thứ hai vì tôi không đồng ý việc quan hệ trước hôn nhân.
Tôi và anh không liên lạc một tháng sau đó, nhưng vì còn yêu rất nhiều, tôi đồng ý tha thứ. Chúng tôi quay lại với nhau cách đây 2 tuần, cố gắng không nhắc đến chuyện vừa rồi để cả hai ít bị tổn thương. Nhưng rồi mọi cố gắng của tôi đều tan thành mây khói khi cách đây 2 ngày, tôi chuẩn bị đi về thì anh gọi bảo mẹ bắt anh phải về dùng cơm với gia đình bạn mẹ, người sắp đặt cuộc hôn nhân cho anh với cô gái hơn tôi 2 tuổi kia.
Anh hỏi tôi phải làm thế nào vì không yêu chị ấy. Tôi bảo là không bao giờ đồng ý anh đi gặp người ta, còn xác định đến với tôi anh phải tự giải quyết cho dứt điểm, vì đây là vấn đề của riêng anh rồi, cuối cùng anh vẫn đi gặp. Tôi như chết lặng, buổi tối hôm ấy cố gọi điện nhưng anh không nghe máy, cả đêm hôm đó tôi không ngủ được.