“Em xin lỗi vì đã bắt anh cùng em chia sẻ mọi khó khăn trong bốn năm qua, tình cảm đó em đều cảm nhận được hết. Hôm nay em viết lên những dòng tâm sự này gửi đến anh, có thể là một bắt đầu mới cho cuộc sống vợ chồng chúng ta (anh cho em được nói như thế một lần), mà cũng có thể là sự chấm hết cho một cuộc tình đầy hạnh phúc này. Trước khi gặp anh, em từng có hai năm yêu thương với một anh bạn học chung thời cao đẳng.
Hồi đó quá ngu muội khi chân ướt chân ráo bước chân lên thành phố, em cứ ngỡ ai cũng yêu thương thật lòng như mình. Hậu quả của cuộc tình đau thương ấy là những chuỗi ngày đen tối và sự ám ảnh theo em suốt thời gian qua. Em đã đi quá giới hạn với người đó trong suốt thời gian học cao đẳng, thậm chí em từng một lần phải đi phá thai. Rồi ngày ra trường gần đến, em hy vọng đến một cuộc hôn nhân thật hạnh phúc cũng là lúc đau khổ nhất khi nhận ra mình bị lừa dối suốt hai năm qua.
Người đó đã bỏ em ra đi mà không một lời từ biệt. Đó cũng là nguyên nhân vì sao trong suốt thời gian anh theo đuổi và yêu thương mà em không đáp lại tình cảm, bởi em thật sự không thể quên được người đó, hay nói đúng hơn là không thể quên được quá khứ quá đen tối của mình. Em đã quá ngu muội để giờ đây có hối hận đã quá muộn rồi. Trong suốt bốn năm qua, anh là người đã kéo em ra khỏi chốn tăm tối trong tâm hồn em. Em cảm nhận anh thật lòng yêu thương em và nhất là khi nghe anh nói sẽ tiến đến hôn nhân, em đã khóc rất nhiều vì hạnh phúc.