Em nhiều lần quan hệ với họ, bất kể sáng trưa chiều tối vì em làm công việc giao dịch, có thể ra khỏi văn phòng bất cứ lúc nào với lý do gặp khách hàng. Sau mỗi lần làm chuyện tội lỗi ấy, họ còn nói với nhau về chuyện đó như một việc đáng tự hào.
Khi nhận ra mình chỉ là người thứ ba, tôi không hờn không giận, chỉ biết lẳng lặng rút lui. Có thể có người nói tôi hèn hạ, biết người mình yêu sai đường lạc lối mà không giúp cô ấy thoát ra, chỉ biết rút êm, nhưng không phải vậy. Tôi chỉ sợ sự khuyên nhủ của mình làm tổn thương em, chắc chắn một điều là chạm vào lòng tự ái của em.
Hơn nữa, tôi biết phận mình không sánh được với nhiều người nên có níu kéo cũng chỉ chuốc khổ mà thôi. Tôi rút lui nhưng vẫn dõi theo, thầm mong em từ bỏ con đường dẫn đến sự tan nát của nhiều gia đình.
Tôi phải làm sao? Đứng yên nhìn người mình yêu phá hoại hạnh phúc gia đình người khác hay phải làm kẻ phá bĩnh trong mắt em để những đứa trẻ thơ không phải xa cha? Hay còn con đường nào khác trọn vẹn các bên. Xin mọi người cho tôi lời khuyên và một hướng đi đúng.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)