Em nói đã có con 3 tuổi, đứa bé là kết quả của tình yêu thời đại học, cha bé là một kẻ tồi tệ, đã có vợ. Tôi thực sự không tin được vào tai mình nữa, chỉ nghe thấy tiếng khóc thút thít của em. Sau một lúc trấn tĩnh lại, tôi đã ôm em và nói: Anh sẽ trả lời em sau khi đi công tác về. Chuyến công tác kéo dài một tuần ở châu Âu, tôi trở về với tâm trạng nặng trĩu, có nên gọi em, có nên đến và ôm em như trước?
Tôi có thể nói không và chấm dứt cuộc tình này một cách có lý do chính đáng nhưng không làm thế, xuống tới sân bay người đầu tiên tôi nhớ đến và gọi điện là em. Tôi cố gắng bỏ qua mọi thứ để nhìn thấy em hạnh phúc, nhìn thấy nụ cười của em. Cứ thế mọi chuyện diễn ra theo lẽ tự nhiên.
Thấm thoắt đã 6 tháng kể từ khi chuyện đó xảy ra, tôi lại muốn về nhà em để ra mắt mặc dù đã biết mọi chuyện, em một mực không chịu, nỗi đau cũ lại gợi lên. Tôi linh cảm có điều gì đó khiến em như vậy. Tôi đã đưa em ra mắt mọi người trong gia đình mình, bạn bè, đồng nghiệp. Giờ phải làm sao? Chia tay hay tiếp tục? Tôi và em đều còn trẻ, mọi thứ có nên dừng lại? Em tại sao lại như vậy? Tương lai em và đứa trẻ sẽ ra sao?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)