Em cũng dành cho tôi sự yêu thương, những cái ôm, nụ hôn khi bên cạnh nhau nhưng em luôn nhắc về người cũ, về gia đình họ, về chuyện họ đã gây tổn thương cho em. Tôi tôn trọng và lắng nghe những câu chuyện đó, thấy thương em nhiều nhưng cũng mong những lời, những việc đó sẽ làm em quên nhanh những ký ức trước kia, chứ không phải kể ra để nhớ đến nhiều hơn.
Nhưng em cũng không dứt khoát trong chuyện này, cứ để họ làm phiền. Em lấy lý do đơn giản chỉ là em với họ giờ là bạn bè, em sẵn sàng chia sẻ với họ chứ cũng không có ý gì hết. Căn phòng nơi em đang ở cũng có những kỷ niệm của người cũ. Tôi làm gì hay muốn trang trí lại thì em cho đó là thay thế tất cả những gì của em, là không tôn trọng, quá áp đặt mọi thứ.
Tôi yêu thương em, không muốn vì chuyện cũ mà phát sinh tranh cãi nên đã kiềm chế bản thân rất nhiều, cũng không muốn cứ tiếp diễn hoài điều này. Nhiều lúc trong suy nghĩ muốn buông tay trả em về với quá khứ để xem đó có phải là hạnh phúc em mong muốn hay không nhưng không làm được. Xin hãy chia sẻ cùng tôi.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)