Tôi nhiều lần bóng gió về việc ghét đàn ông phản bội như thế nào trước mặt ba mẹ, mẹ tôi cười, nói đâu phải ai cũng vậy, còn người tốt mà, như ba mày đó. Ba tôi chỉ mỉm cười, tôi chua xót không biết ba nghĩ gì lúc đó. Mẹ tôi nói đàn ông ngoại tình do đàn bà dụ dỗ. Tôi cười, một bàn tay vỗ làm sao ra tiếng hả mẹ? Người thứ ba có thể vô tư làm tổn thương vợ con của người đàn ông vì cô ta là người dưng đối với họ. Còn người đàn ông, với vợ và con mình mà đành lòng làm ra chuyện tổn thương họ thì thật vô tình biết bao.
Tôi đau xót khi mẹ lên thăm tôi, đi mua sắm và không quên mua cho ba nhiều thứ. Tôi tự hỏi ba nghĩ gì khi mặc cái áo, xài dây lưng mẹ mua để đi gặp người phụ nữ đó? Tôi mệt mỏi với những lời khen, lời hâm mộ của người ngoài về hạnh phúc gia đình mình. Tim tôi như bị khoét một lỗ khi nghe những lời đó.
Tôi mất kiên nhẫn, cắt đứt liên lạc, không nghe điện thoại của ba, không trả lời tin nhắn bởi thật sự không thể giả vờ như không biết chuyện gì. Bốn tháng đã là cực hạn của tôi rồi. Tôi viết rất nhiều mail nói chuyện thẳng thắn với ba nhưng lưu trong máy không gửi, sợ làm tổn thương ba, sợ ba xấu hổ với con gái, sợ rồi đây cha con không còn nhìn mặt nhau nữa. Tôi nghĩ chắc hơn 30 năm hôn nhân, ba mệt mỏi vì làm trụ cột gia đình rồi nên muốn tìm một niềm an ủi khác, tôi nghĩ chắc do hoàn cảnh chị ta đáng thương nên ba mới thông cảm. Tôi nhiều lần bào chữa cho ba nhưng giờ đây biết mình phải nhìn vào sự thật. Ba thương hại cho chị ta để rồi làm cho vợ con ba trở thành người bị người khác thương hại như này sao? Lý do này khó mà chấp nhận được.