Một lần về nhà, tôi thấy ba có những biểu hiện lạ. Là một người nhạy cảm bởi vậy tôi nghi ngờ rồi xác nhận thông tin và đau đớn một mình. Tôi khóc như điên dại, cảm thấy niềm tin sụp đổ trong khoảnh khắc. Sau đó tôi chọn cách im lặng, không muốn mẹ biết bởi mẹ sức khỏe yếu, bệnh huyết áp, nếu biết tôi tin chắc mẹ không sống nổi.
Tâm sự ba ngoại tình khi đã 60 tuổi
Trở lại thành phố tôi suy nghĩ, đau đớn, ức chế rất nhiều vì không thể chia sẻ cùng ai. Anh trai tôi? Không, anh rất bốc đồng và nóng tính, nếu biết thì tôi không chắc anh sẽ gây ra chuyện gì. Nói chuyện thẳng thắn với ba? Không, tôi biết nếu nói thẳng tôi và ba sẽ không bao giờ còn được như trước nữa. Tôi chọn cách gửi cho ba những email nhắc lại kỷ niệm êm đẹp của gia đình, link những bài viết về người chồng phản bội vợ, nói với ba tôi sợ lấy chồng lắm, hỏi ba sao ngày nay người ta coi phản bội trong hôn nhân là lẽ dĩ nhiên, bình thường quá.
Như thường lệ, ba trả lời tôi bằng những điều hay lẽ phải, nói tôi đừng tin vào những bài viết đó, ngoài kia vẫn còn nhiều người tốt lắm. Tôi chọn cách tin tưởng ba lần nữa, nghĩ khi ba viết ra những dòng đó chắc vẫn còn nhận ra sự quý giá của gia đình mà dừng lại. Tôi trở về nhà thêm hai lần trong hai tháng tiếp theo, lại ra đi trong những giọt nước mắt. Lần này, tôi biết mình quá ngây thơ, đàn ông khi ngoại tình thì nói dối thật bình thản và chân thật. Tôi xót xa khi nhìn mẹ vui vẻ, đọc báo hay coi phim mà bàn tán về việc chồng người khác ngoại tình.