Tôi quá đắng cay và bẽ bàng bởi gần hai năm quen nhau, anh dẫn tôi về ra mắt bố mẹ, anh em họ hàng nhà anh, thậm chí tất cả anh em bên họ nhà anh đều biết tôi, vì thế tôi cứ mong đợi có bầu để được chính thức làm vợ anh. Thật không ngờ lúc bụng mang dạ chửa anh quay mặt lại với tôi, nói những câu rất phũ phàng, rằng đến với tôi chỉ vì tình dục. Anh không lấy một người nghèo, nghề nghiệp không ổn định như tôi, anh còn nhẫn tâm nói tôi ngu thì ráng chịu.
Đúng, nhà tôi nghèo, tôi phải tự làm tự học từ năm học lớp 9, học ra không ai đỡ nâng, tôi cầm tấm bằng đi gõ cửa hết công ty này đến công ty khác nhưng cuối cùng cũng chỉ là một kế toán viên ở một công ty tư nhân nhỏ bé với mức lương ít ỏi, bấp bênh. Còn anh được sinh ra trong gia đình có điều kiện, gia đình sắp xếp cho một công việc với mức thu nhập khá cao. Xung quanh anh lúc nào cũng có những cô y tá, giáo viên, tiểu thư nhà giàu.
Tôi quyết định giữ lại con, đồng thời nói với gia đình anh, họ khuyên anh nên cưới nhưng anh nhất định không. Anh tìm tôi và nói chỉ cần bỏ cái thai sẽ đưa mấy chục triệu để tôi lo sức khỏe sau phá thai. Tôi nói thẳng mấy chục triệu chứ mấy trăm triệu cũng không đánh đổi con.
Thời gian này tôi rất suy sụp, một người phụ nữ ở một mình, công việc bấp bênh, kinh tế không có lại đang mang trong mình một mầm sống của kẻ bạc tình sẽ như nào. Tôi suy sụp hoàn toàn, có lẽ vì thế bị động thai ở tuần thứ 5, tôi đã đi tất cả những bác sĩ sản khoa giỏi, họ nói khả năng giữ lại được là 60%. Tôi uống thuốc nội tiết, ngày nào cũng phải tiêm thuốc, mỗi lần tiêm hết 200 ngàn, nhưng đêm nào cũng bị ra máu, một mình trong căn phòng vắng, phải chịu nỗi đau quá lớn, đêm nằm máu tuôn ồ ạt, nỗi đau không thể dùng ngôn từ nào để tả.