Rồi khi em gặp anh, em vờ như không nhìn thấy, em vẫn đi cùng và nói chuyện cùng người ta, cứ như không có anh đang đi ở đằng sau vây. Phải đến lúc anh gọi em thì cả hai dừng lại. Em yêu anh mà em vẫn đi xem mặt, người khác làm mối em vẫn sẵn sàng nghe theo. Người ta bảo em không nên lấy anh, em cũng nghe theo. Tình yêu của em là gì vây? Cuộc sống, tình yêu của em mà sao cứ để người khác điều khiển vậy.
Rồi một lần anh cùng em đi đón bạn, em bỏ mặc anh và đi với bạn đến khi về đến nhà mới gọi điện hỏi anh ở đâu. Em buồn, em xấu hổ vì có người yêu là anh sao? Em không dám giới thiệu với mọi người. Vì sao vậy? Anh đâu phải là kẻ đầu đường xó chợ, đâu phải kẻ rượu chè cờ bạc, anh có công việc dù không phải làm công ty này nọ, hay làm ở cơ quan nhà nước. Anh tự lập và kiếm tiền bằng bàn tay, bằng sức lao động của mình, anh có thể lo cho gia đình của anh.
Vậy mà em luôn so sánh, lo sợ và bây giờ là em chọn người thứ ba. Anh từng vấp ngã trong cuộc sống, anh nghĩ em hiểu được điều gì quan trọng với em chứ. Tình yêu của anh chưa đủ lớn, chưa đủ bao dung sao? Rồi một ngày nào đó em sẽ hiểu được anh quan trọng hơn hay những thứ mà em mong muốn kia quan trọng hơn.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)