Chúng tôi đều biết và rất thương bố, duy nhất có anh trai lúc nào cũng cho là mẹ đúng, anh ấy luôn cho rằng: “Chúng mày không ở nhà không biết đâu”. Anh cũng biết rất rõ chuyện của mẹ nhưng không ngăn cản mà còn “giúp” cho mẹ, giờ đây mẹ cũng chẳng quan tâm người ta nói gì, nghĩ gì, thấy gì nữa. Góp ý với mẹ thì bị mẹ mắng, nói với người tình của mẹ thì ông ta tỏ ra mình “bị oan”. Rồi mẹ tôi còn bắt “phải xin lỗi chú ấy”, nhưng tôi không bao giờ làm thế cả.
Tôi cũng không xúc phạm ông ấy, không hỗn xược, tôi nói để ông ấy hiểu và để bảo vệ cho cả hai gia đình, vậy tại sao tôi phải xin lỗi? Rồi mẹ nóng giận, cáu gắt, nói chúng tôi không hiểu mẹ, bất hiếu với mẹ. Bất hiếu gì khi 27 năm nay tôi chưa cãi mẹ một lời nào? Tôi rất cần một lời khuyên cho chuyện của gia đình mình, nói ra chuyện này tôi xấu hổ lắm nhưng hoàn toàn bế tắc. Không biết làm gì để khuyên mẹ, không biết làm gì để giúp cho bố. Chẳng biết bố còn sống được bao lâu nữa, chẳng biết mình có làm được gì cho bố không?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)