VN88 VN88

Tâm sự anh sẽ về dự lễ đính hôn của em

Nhưng dẹp bỏ hết những suy nghĩ đó, anh quyết tâm sẽ về cưới em hè năm nay. Một khi anh đã quyết thì sẽ làm được. Anh bắt đầu để dành tiền để về cưới em. Anh vừa đi học đại học, vừa làm thêm đến 2 công việc: đầu bếp ở nhà hàng Tàu, và phục vụ ở một nhà hàng khác. Anh dường như không còn thời gian cho bản thân mình nữa. Sáng đi học, tối đi làm, khuya về phải học bài, làm bài, và chuẩn bị bài cho ngày mai, nhưng anh cũng không quên dành thời gian gọi điện cho em mỗi ngày.

Anh ngủ không đủ giấc, ăn uống không điều độ đến nỗi bạn bè ai cũng chê anh làm đầu bếp mà sao gầy như bộ xương vậy. Anh chỉ mỉm cười vì anh thấy vui vì sắp được về Việt Nam, và mình sắp là của nhau, mãi mãi. Anh không nói cho em biết kế hoạch của anh, vì muốn cho em một sự bất ngờ khi tình cờ anh xuất hiện và cầu hôn em.

Nhưng em mới chính là người mang lại cho anh bất ngờ lớn nhất trong cuộc đời mình. Vài tháng trôi qua, ngày anh đặt vé máy bay và gửi hồ sơ thủ tục hôn nhân lên Đại sứ quán Việt Nam ở Mỹ anh đã rất vui như một đứa trẻ và gọi về cho em. Cũng chính ngày hôm ấy anh phát hiện ra rằng em và người ấy vẫn còn quen nhau. Anh như chết đứng, anh đã khóc như một đứa trẻ.

Một giờ đêm, anh lao xe ra đường như tên bắn, môi anh run lên từng cơn và nói không ra tiếng. Bờ vai anh, cả người anh run lên bần bật không phải bởi vì cái lạnh cắt da của đêm mùa đông miền Trung Tây nước Mỹ mà bởi vì nỗi đau, cú sốc, và bất ngờ quá lớn em dành cho anh. Anh không còn nhớ đã khóc bao nhiêu trong đêm hôm đó, chỉ biết là sáng hôm sau hai mắt anh sưng vù lên với một màu đỏ thẫm.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.