Anh sống và đối xử với mọi người hòa nhã, văn minh, được mọi người quý mến. Anh biết chia sẻ với em trong công việc gia đình như nấu cơm, quét nhà, bế con, giặt quần áo… Anh kể ra đây không phải là kể công mà để em xem lại, biết đâu em đã không nhìn thấy các việc anh làm và chia sẻ cùng em? Với em, em còn muốn anh phải như thế nào nữa mới vừa ý? Hay phải làm sếp, phải kiếm được nhiều tiền hơn nữa hả em?
Trong cuộc sống vợ chồng, gia đình, phải biết cách, một vừa hai phải thôi, đừng quá đáng và chua ngoa quá. Người ta nói đàn ông cũng thích nhẹ nhàng tình cảm đấy em, có giữ được người đàn ông của mình không là do chính bản thân mình đấy. Tuy nhiên anh cũng phải thừa nhận rằng vì áp lực công việc cơ quan, việc gia định, áp lực cuộc sống làm em không thể dịu dàng, nhẹ nhàng được.
Anh cũng biết em là người vợ đảm đang, biết chăm lo mọi việc cho gia đình hai bên, cho con cái của chúng mình. Em cũng được bạn bè, hàng xóm láng giềng quý mến, mọi người trong gia đình hai bên yêu thương. Anh không phủ nhận điều đó. Như vậy với anh là hạnh phúc lắm rồi. Nhưng cuộc sống đâu có đơn giản như thế phải không em? Anh vẫn buồn, buồn vì thời gian gần đây anh thấy em thay đổi, em không vừa ý với anh rất nhiều việc.