Anh công tác trong đó 2 tháng, sau đó về Hà Nội tìm đến gặp em. Anh xin lỗi, giải thích, bảo anh thực sự chưa làm gì có lỗi, với chị đó anh chỉ nói vài câu cho vui thế thôi. Anh bảo cần em vì bên em được bình yên, chỉ em hiểu anh. Em lại mủi lòng, tình yêu vẫn vẹn nguyên như thế. Em tha thứ cho anh.
Em đã tha thứ cho sự lừa dối để bị lừa thêm một lần nữa. Khi quay lại với nhau, em cảm nhận được sự thay đổi trong anh, tuy rất nhỏ nhưng rõ ràng. Em không muốn tin vào điều mình nghĩ nữa nhưng phải tìm cho ra câu trả lời. Em biết được mật khẩu điện thoại của anh dù không bao giờ muốn xen vào đời sống riêng tư của người khác.
Trời đất lại sụp đổ thêm một lần nữa khi trong 2 tháng ngắn ngủi ở TP HCM, anh đã cưa xong người con gái khác. Hai người gọi nhau là vợ chồng, như em và anh cũng gọi nhau như thế. Những bức ảnh tình cảm, anh còn lập cả tài khoản Facebook riêng chỉ có vài người bạn để kết nối trong mối quan hệ đặc biệt với chị ấy.
Anh thậm chí còn dẫn chị về quê giới thiệu với gia đình hai bên cũng trong 2 tháng ngắn ngủi ấy. Em đã làm gì sai để anh đối xử như thế? Em òa khóc nức nở rồi hỏi anh để nghe những câu trả lời như xát muối vào tim. Em đã chia tay như thế, không một lời oán than, nguyền rủa hay hận thù. Tất cả là tại em đã mù quáng yêu anh.