Tôi bỏ ngang chương trình đại học khi đang học năm thứ 2, chuyển sang học lập trình viên quốc tế. Thất nghiệp, làm tự do 3 năm rồi kiếm được việc làm ở một công ty nước ngoài. Tưởng là đã ổn nhưng những vết thương từ quá khứ lại trở nên nhức nhối.
Quá khứ không vui đã biến tôi trở thành kẻ có lớp vỏ lạnh lùng, vô cảm đến mức gần như tàn nhẫn, bên trong hoàn toàn ngược lại. Tôi cố gắng thay đổi, tìm cách để hòa đồng với mọi người, mang niềm vui đến cho người khác, nhưng chỉ là với người ngoài, khi về đến nhà tôi vẫn cảm thấy như quán trọ, không thể tìm thấy sự bình yên ở ngay trong nhà mình.
Mỗi đêm về, khi tháo bỏ lớp mặt nạ hóa trang tôi lại phải đối diện với sự cô độc đến ghê người. Ngay cả khi ở trong một căn phòng đầy người, tôi vẫn là kẻ cô đơn lạc lõng. Điều lạ là tôi không tự tin khi nói chuyện bằng tiếng Việt, chỉ dùng tiếng Anh nói chuyện với người nước ngoài, tôi mới tìm được sự tự tin cần có.
Cũng vì lớp vỏ ngoài băng giá đã đánh mất tình yêu của mình. Tôi rất yêu người đó, cô ấy cũng yêu tôi nhưng ra đi vì không thể hiểu được con người tôi. Giờ tôi cần nhất là hóa giải tâm kết đối với gia đình và một tình yêu để không còn phải một mình chịu đựng những nỗi đau không thể nói bằng lời. Tôi hiểu rằng mình cần phải thay đổi, lại hoang mang không biết phải thay đổi điều gì, mong quý báo và những độc giả hãy cho tôi những lời khuyên tốt.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)