Em cũng chưa biết ngày nào anh cưới, nhưng biết nó đang rất gần. Đi đường nhìn những chiếc xe hoa, em lại nghĩ đến đám cưới anh. Anh và người ấy đi bên nhau, cùng sánh bước, em đứng đó, biết làm sao đây anh? Em nhớ anh nhiều lắm, yêu anh thật rồi mà lý trí không cho phép em làm thế. Em phải sống trong giả tạo, kìm nén con tim mình để không còn nhớ anh.
Giờ em có nhắn tin hay gọi điện cũng không làm gì được, chỉ viết ra đây nỗi lòng của mình cho vơi đi nỗi nhớ anh, vơi đi sự hối tiếc. Chúc anh trọn đời hạnh phúc.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)
Trang: 1 2