Em luôn hờn ghen những lúc anh không ở cạnh, ngày trước nếu anh nói đi làm về nhà em tin là như vậy, không làm phiền anh nữa, giờ đây khi anh nói thế em nghĩ tới cảnh anh đang ở bên người ta, đầu ấp tay gối như anh từng với em, hôn nồng nàn như từng hôn em. Còn gì đau khổ hơn thế.
Mấy hôm nay em suy nghĩ rất nhiều, như người tỉnh giấc sau cơn ác mộng. Em lại khóc đến sưng cả mắt, không còn lòng kiên nhẫn nữa vì hiểu ra được sự thật anh đã không còn tình cảm, đã quen người khác khi vẫn còn quen với em. Anh đã xem em như món đồ chơi, chơi chán rồi thay món khác, không còn tôn trọng em. Anh tự cho mình quyền được quen cùng lúc hai người phụ nữ, mạnh dạn nói lên điều đó vì anh biết em yêu anh dường nào.
Em đã yêu anh thật lòng và thật sự chưa ai lại làm cho em yêu đến mức như vậy, giờ em phải đau xót nói lời chia tay và chấp nhận mình là người thua cuộc. Em sẽ sống khép mình, sẽ tồn tại lại với gia đình dù chuyện vợ chồng có được cải thiện hay không. Nếu sau này em có tan vỡ trong hôn nhân sẽ không đến khóc òa với anh nữa vì anh đã là của người khác rồi.
Em sẽ gặp anh nữa nhưng không phải để mong anh cho lại tình yêu, chỉ gặp để uống cà phê với anh như một người bạn thôi, được không anh?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)