Năm tôi 18 tuổi, học đại học ở Sài Gòn. Mẹ và tôi ít khi nói chuyện, mẹ cũng không quan tâm thăm hỏi, chắc do từ nhỏ tôi ở nhà ngoại nên dường như tình cảm mẹ con nhạt dần, tôi lâu lâu về nhà thăm mẹ. Hàng tháng mẹ vẫn cấp tiền đi học nhưng không hỏi thăm tôi về cuộc sống ở xa nhà như thế nào, tôi chỉ nhận được những lời thăm hỏi đó từ ông bà ngoại. Mẹ ở quê làm ăn nuôi em.
Khi tôi đang học năm thứ 2 đại học, mẹ cưới người đàn ông thứ ba, dù tôi và mấy cậu dì, rồi ông bà ngoại ngăn cản mẹ vẫn một mực quyết định sống với ông ta. Bất đắc dĩ, ông bà ngoại cho phép mẹ lấy ông. Tôi rất ghét người đàn ông đó, vì không có nghề nghiệp ổn định, đã vậy còn có 2 đời vợ trước, bản tính không lương thiện, côn đồ, vì ông ta cùng quê nên mấy cậu dì tôi ai cũng biết rõ. Mẹ giờ đã có nhà cửa ổn định, khá đầy đủ, tôi chỉ sợ mẹ cưới ông đó về rồi gồng gánh thêm trên vai mình thôi.
Nhiều người nói “Xã hội đã thừa một người và giờ mẹ cháu rước ổng về nuôi đó”. Một thời gian, ông ta lộ rõ bản chất như người ta nói, nhậu xỉn về là đánh đập em gái tôi, chửi bới mẹ rồi chửi tục đủ thứ. Mẹ mua xe cho ông ta chạy xe ôm kiếm thêm, mỗi ngày ông chỉ đưa đúng 50 nghìn đồng, bữa nào lười ông ở nhà luôn chẳng thèm chạy xe. Trong khi hàng ngày mẹ đều đưa tiền cho ông đổ xăng.