Nhưng câu trả lời là không và không bao giờ có chuyện đó. Nếu tôi chấp nhận sống với anh thì chỉ có thế thôi. Anh tính sẽ tích cóp tiền mua một căn hộ nhỏ cho tôi và con, cùng cả anh sống ở đó nữa. Anh còn nói cần một người phụ nữ chăm sóc lúc tuổi già vì không thể sống một mình được.
Anh nói yêu tôi, cần tôi nhưng khi tôi muốn có một đám cưới để danh chính ngôn thuận sinh đứa bé ra, để gia đình tôi và cả bản thân không phải chịu điều tiếng thì chỉ nhận được sự giận dữ và cái lắc đầu. Rồi anh còn nói tình cảm của tôi không có gì đáng để anh phải suy nghĩ. Lúc ấy tôi thực sự rất mệt vì thai nghén và suy nghĩ quá nhiều, cùng những dị nghị của mọi người. Tôi thấy mình không đủ dũng cảm để vượt qua nó.
Nhiều lúc tôi cảm thấy mình là người thừa, đặc biệt với cuộc sống gia đình anh. Tôi cũng rất tủi thân, đứa bé đã không kịp chào đời, tôi mất bao nhiêu nước mắt. Khi thai nhi không còn tôi lại càng khao khát được làm mẹ. Tôi biết để bắt đầu lại từ đầu rất khó bởi tôi cũng yêu anh, một tình yêu không toan tính. Sau những chuyện xảy ra, giờ tôi không biết anh thực sự cần tôi hay chỉ cần một người phụ nữ chăm sóc lúc tuổi già mà không nhất thiết phải là tôi? Tôi có nên từ bỏ người đàn ông này để tìm hạnh phúc mới?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)