Tôi qua nhà tìm vì nhớ anh nhưng chỉ được nghe câu đừng tìm anh nữa. Nếu tôi còn tìm, anh sẽ dọn đi nơi khác. Tôi gọi anh chẳng nghe máy, thấy tin nhắn cũng chẳng thèm trả lời. Chỉ mới 2 tuần thôi đã có quá nhiều sự thay đổi, anh nói đã đăng ký kết hôn và giờ có gia đình rồi vì đã yêu người khác lúc quen tôi.
Tôi khóc lóc cầu xin nhưng anh dứt khoát bỏ đi. Tôi đau đớn, cào cấu anh, anh tát vào mặt bảo tôi ngu. Tôi cũng thấy mình ngu ngốc vì yêu một người lạnh lùng tàn nhẫn như anh.
Tôi không làm được gì nữa khi những bài thi đang đến. Tôi dần mất đi niềm tin, niềm hy vọng, mất hết mục đích sống. Tôi muốn nhắm mắt để quên hết sự đời.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)