Mẹ tôi chỉ nói “Mẹ lúc nào cũng tạo điều kiện cho 2 đứa được ở gần nhau nhưng mẹ không ngờ con lại đối xử với con gái của mẹ như vậy. Mẹ không muốn 2 đứa tiếp tục nữa. Mẹ mong con hãy suy nghĩ lại những gì con đã làm trong thời gian qua là đúng hay sai.”
Anh nhìn tôi giống như đợi tôi phản ứng lại, tôi đang chờ anh giải thích cho mẹ hiểu, nhưng anh không nói và bỏ đi. Tôi thật sự rất đau lòng. Đêm cuối tôi và anh được bên nhau, chúng tôi điều không ngủ được, tôi đã viết thư mong anh sẽ giải thích và xin lỗi, tôi sẽ tha thứ tất cả. Đưa anh đọc và anh chỉ nói: “Giờ này giải thích cũng không được gì, tất cả đã quá muộn, do em thôi”. Đến giờ mà anh vẫn nói tất cả do tôi, tôi cảm thấy anh thật quá đáng và tát anh 2 cái. Xong tôi bỏ đi làm. Những ngày liên tiếp tôi không ăn không ngủ và chỉ khóc thôi. Gia đình tôi cứ nói bỏ anh đi nhưng tôi không làm được.
Tính tôi rất chung thủy, tôi chọn chồng cũng rất khó. Anh đẹp trai, cao ráo, tuy nghèo và ít học nhưng rất siêng năng kiếm tiền và lo cho tương lai, lại không nhậu nhẹt hút thuốc, chơi bời. Tôi thương vì những đức tính đó của anh. Anh thương tôi cũng vì tôi chịu khó, biết lo gia đình, và rất nhiều nhưng anh không nói ra. Dù chưa làm dâu chính thức nhưng gia đình anh cũng rất thương tôi và xem tôi như con trong gia đình. Nhà anh chỉ biết anh ngoại tình và la mắng anh rất nhiều, không biết tôi và anh bị bệnh. Chỉ có chị 2 của anh biết vì tôi hay tâm sự với chị.