VN88 VN88

Tâm sự ai bảo đàn ông không biết rơi nước mắt?

Không phải tình yêu nào cũng có cái kết viên mãn nhưng tại sao cuộc đời lại nhẫn tâm điền tên tôi vào danh sách những người phải trải qua cảm giác bất hạnh, dẫu đã trao đi thứ yêu thương rất đỗi chân thành. Bởi quá yêu nên tôi sẽ chẳng trách em, sẽ trách ông trời, trách số phận đối xử không công bằng đối với một người đàn ông mang trong mình tình yêu thủy chung đến ngốc nghếch. Chẳng lẽ yêu em là không đúng? Chẳng lẽ chung tình giống tôi là có lỗi hay sao?

Người ra đi chắc chắn sẽ chẳng thể quay trở về, nhưng tôi vẫn ngày qua ngày đợi chờ một phép màu xảy đến. Đã có lúc tôi từng nghĩ tất cả đều chỉ là khó khăn mà ông trời cố tình tạo ra để thử thách tình yêu của hai đứa. Hết ngày này qua ngày khác tôi vẫn nuôi trong mình những tia hy vọng rằng nhất định em sẽ về và tôi bớt nông nổi nhưng vẫn dành cho em một tình yêu trọn vẹn như xưa.

Ai bảo đàn ông sẽ không bao giờ có những giây phút yếu lòng? Ai bảo đàn ông không bao giờ biết rơi nước mắt? Đã yêu thật lòng dù đàn ông hay phụ nữ cũng đều như nhau cả, đau khổ đến tận cùng khi tình yêu ấy bị người khác buông lơi. Có lẽ anh ngốc hơn người ta bởi biết rõ em sẽ chẳng trở về mà vẫn mỏi mòn chờ đợi. Tia hy vọng mà anh đang cố bám víu vào mong manh quá, nhưng nếu không cố bám, cố níu có lẽ trái tim anh sẽ ngay lập tức rơi xuống vỡ tan.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.