Cuối cùng không theo kịp chúng bạn, đành giấu mẹ bỏ học lang thang trên đất Sài Gòn hơn năm trời. Để cứu vãn tình thế, cho con còn một chỗ đứng trong xã hội, em đã gọi con về và giờ nó sắp vào lính rồi. Thương con lòng mẹ đau xót từng đêm trăn trở và mất ngủ, em cứ vùi đầu vào công việc để quên buồn, dù biết rằng vào quân đội rồi con sẽ nên người.
Em phải sống sao đây trong những ngày sắp tới khi không còn các con bên cạnh. Em sẽ chung sống với anh như thế nào khi mọi cảm giác đớn đau đã trào dâng che lấp cả tình yêu? Sức chịu đựng của em giờ đây gần như kiệt quệ, một câu hỏi cứ lảng vảng trong đầu làm em sắp gục ngã “Ra đi hay chết dần trong câm lặng”. Ai đã có kinh nghiệm và tấm lòng cảm thông xin hãy chia sẻ cùng em. Xin chân thành cảm ơn.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)