Tôi ra ngoài, thuê căn hộ kiểu sinh viên, tiền lương chỉ giữ lại một ít để chi tiêu cá nhân và trang trải tiền trọ, còn lại đưa hết cho vợ vì lúc đó cô ấy vẫn chưa có việc làm và phải nuôi con. Khi con tôi 17 tháng tuổi, vợ bảo tôi về ở cùng do đã tìm được việc làm và phải lo cho con cái nữa. Tôi bảo thuê người giúp việc bế con nhưng vợ không đồng ý, yêu cầu mẹ tôi lên Hà Nội bế cháu. Tôi cũng phải đồng ý. Mẹ già rồi, sức khỏe không được tốt, tôi chỉ nhờ mẹ mỗi việc bế cháu, việc nhà tôi đảm nhận hết.
Vợ đi làm 19h về thấy cơm nước vẫn chưa xong liền quát tháo, chửi tôi và lấy cớ chửi cả mẹ chồng. Tôi thấy mình bất lực quá, ngay tối hôm đó phải đưa mẹ sang nhà em trai. Tôi cũng gom quần áo ra đi lần thứ ba. Mấy ngày hôm sau, vợ cũng gọi tôi về đón con đi cùng.
Bất động sản ở Hà Nội thời điểm đó đang giảm, tôi và em trai vay mượn cùng với bố mẹ cũng tiết kiệm được một ít nên mua căn hộ giá rẻ. Thời gian đó vợ cũng chẳng qua lại với bố con tôi. Anh em tôi và con ở đó yên ổn khoảng gần một năm, tôi cũng không cho bố mẹ vợ biết việc này. Nghỉ Tết, tôi đưa con về chơi với ông bà ngoại, lúc đó ông bà mới biết chuyện. Vợ tôi đòi nuôi con, tôi cũng muốn nuôi, sau một hồi cãi nhau bố mẹ vợ nhận nuôi, dù không muốn tôi cũng phải đồng ý vì nghĩ ông bà có điều điện, kinh nghiệm nuôi con hơn mình.