Đến giờ, tôi vẫn đầy mâu thuẫn, muốn em hạnh phúc bên gia đình nhỏ, nhưng muốn phá nát cái gia đình đó để em thuộc về tôi, không hiểu vì sao tôi lại yêu em nhiều như vậy. Tôi biết em cảm nhận được tình cảm của tôi, nhưng em vẫn khéo léo giữ khoảng cách. Em chuyển công tác sang phòng khác, tôi vẫn có cách để được gặp em, em không nhận quà của tôi dù đó là quà tôi gửi cho con trai em. Em vẫn nhỏ xinh, dịu dàng, đằm thắm, kín đáo, nhìn em, lòng tôi lại trào dâng cảm xúc, muốn ôm em trong vòng tay, muốn che chở cho em suốt đời.
Hình ảnh của em và đứa con trai trên Facebook làm tôi đau xót, tại sao đó không phải là con của tôi và em, tại sao cha của đứa bé không phải là tôi? Sắp đến ngày đứa bé tròn một tuổi, tôi lại thấy buồn, dù biết rằng mình không được ích kỷ. Em đã có chồng, có con, tôi vẫn không thôi nuôi hy vọng được làm chồng em, làm cha của con em, dù đó là con riêng của em, tôi sẽ thương đứa bé thật nhiều.
Em à, tình yêu anh dành cho em chân thành, anh mãi yêu em, luôn mong em được hạnh phúc. Hãy cho phép anh được dõi theo từng buớc chân em trên đường đời, cho anh cơ hội được chia sẻ cùng em những khó khăn trong cuộc sống. Anh vẫn luôn hy vọng và chờ đợi một cơ hội
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)