VN88 VN88

Tâm sự 4 năm qua vợ chồng tôi không quan hệ

Tôi bình thường như bao phụ nữ khác, cũng có sự ham muốn của một người đàn bà, nhưng chưa từng phản bội anh cho dù là trong suy nghĩ. Vì chồng, trước đó tôi đã hy sinh cái quyền của một người phụ nữ, có thể cả cái quyền làm mẹ nữa (vì chúng tôi đã chữa hiếm muộn rất nhiều lần mà không hề có kết quả). Tôi đã hy sinh bản thân, nuôi chồng ăn học với một niềm tin vào anh, vào hạnh phúc ngày mai.

Sau 6 năm chung sống, 6 năm liền tôi hy sinh cái quyền của người đàn bà, 6 năm tôi chữa bệnh hiếm muộn cho chồng, nuôi chồng ăn học, để cuối cùng tôi bị ví không bằng một đứa ở nhờ, một người đẻ thuê. Tôi có thể hy sinh cả cuộc đời cho gia đình mình, nhưng không thể tiếp tục sống và chịu đựng khi biết sự hy sinh của mình không hề có ý nghĩa.

Từ đó, tình cảm của tôi đối với chồng không còn được như xưa nữa. Sau đó chúng tôi sống ly thân nhưng vẫn cùng nhà, tôi vẫn cơm nước đầy đủ và tạo điều kiện để anh làm lại, để cho anh tự tìm một công việc mới, có thể lo được cho bản thân và cho con sau này. Chuyện chẳng có gì thay đổi, sau đó chúng tôi ly hôn (sau 2 năm rưỡi ly thân).

Là người chủ động ly hôn và giành quyền nuôi con, không yêu cầu chồng cấp dưỡng gì cho con, và để lại toàn bộ tài sản (nhà cửa đất đai đều là tài sản trước hôn nhân của bố anh cho anh, thời kỳ chung sống chỉ mua được miếng đất nhỏ, đất này mang tên anh tôi cũng không tranh chấp), đến giờ tôi đã ly hôn được 2 tháng. Tôi vẫn ở nhà anh, anh ở lầu trên, tôi ở lầu dưới, chúng tôi không cãi nhau nhưng cũng không nói chuyện, đi đâu về muộn chúng tôi vẫn nhắn tin để người kia không đợi cửa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.