Nhiều cái lăn tăn khác nữa tôi không muốn nghĩ đến. Bản thân có những lúc muốn nói chuyện, nói những lời nhớ thương thật nhiều nhưng sao thấy lòng trống rỗng. Anh thường lỗi hẹn mà chẳng giải thích hay nói lời xin lỗi nhưng tôi cũng không muốn nhắc đến, nó chỉ làm cho tôi thấy hụt hẫng thêm.
Cũng nói thêm một tý về cái xấu của tôi, đó chính là làn da. Da tôi tệ vào mùa đông, đặc biệt là tay và chân sẽ bị mốc, sần sùi (da mặt thì láng mịn). Anh ở một nước gần như tuyết phủ quanh năm, nhiều lần có nói chuyện tương lai của hai đứa nhưng tôi luôn nghĩ tới điểm xấu của mình lại thấy não ruột.
Nhiều lần tôi hỏi anh thương tôi vì điều gì, anh bảo nói chuyện hợp nhau, đặc biệt anh quý khi biết ở tuổi gần 30 tôi vẫn còn con gái. Sau ngày Valentine đến nay chúng tôi có gì đó xa cách, tôi cảm nhận như bao yêu thương dần hoang hoải.
Tôi tự hỏi “Không biết chồng mình sẽ là ai, đang ở đâu, trông như thế nào…”. Chồng tương lai có bao giờ cảm thấy cay cay nơi cánh mũi khi hàng ngày tôi vẫn nghĩ và muốn tìm anh không.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)