Điều đáng để kể là ở mối tình này tôi có cảm giác an toàn và thật sự hạnh phúc, bởi tình yêu chúng tôi trong sáng, anh luôn tôn trọng tôi. Chính từ tình yêu đầu này, tôi cảm thấy rất khó để quen một người đàn ông khác, mất 3 năm sau mới quen lại vài người nhưng chỉ thoáng qua bởi họ đến với tôi chỉ đòi hỏi sự thỏa mãn của bản thân. Đáng nói nhất là mối tình gần đây, tôi đã chia tay khi cảm thấy anh sống quá “mở”, chỉ biết đến bản thân và những gì mình muốn chứ không hề xem tôi có đồng ý, có vui không. Tôi tâm sự anh toàn lảng tránh chuyện khác.
Tôi muốn dành trọn trinh tiết cho người chồng thực sự yêu thương, tôn trọng, giữ gìn cho tôi và muốn lấy tôi làm vợ chứ không phải qua đường, chơi bời. Phải chăng điều đó với đàn ông bây giờ quá hiếm? Quan điểm chúng tôi toàn toàn khác nhau, anh nói: “Anh chỉ nghĩ khi lấy vợ về chung thủy là được rồi, chứ giờ kiếm đâu được người còn trong trắng nữa. Ai chẳng có quá khứ, anh cũng có, em có trách anh không?”. Tôi chỉ hơi buồn chứ không trách vì nghĩ xã hội bây giờ như thế, với lại anh là đàn ông tôi thông cảm, nhưng ngay cả tôi anh cũng không tha. Anh đòi hỏi và từng bước dụ dỗ tôi vượt quá giới hạn, trong khi trước đó anh đã hứa sẽ giữ gìn cho tôi đến đêm tân hôn.