Nhiều lúc tôi nghĩ hay mình cứ mặc kệ để anh phải suy nghĩ đến trách nhiệm của bản thân mà thay đổi, lo toan cho gia đình, song tôi càng ỳ anh càng tỏ ra vô trách nhiệm hơn. Chúng tôi đều làm ở cơ quan nhà nước, anh là chuyên viên song lúc nào cũng tỏ ra là người quan trọng và coi thường tất cả. Ra ngoài xã hội anh rất nhã nhặn, hào hoa, phong nhã, lịch sự với phụ nữ; ở nhà anh ít khi nói chuyện với ai, kể cả với các con, chỉ gặp các con ở bàn ăn, thời gian còn lại ngồi với máy tính hoặc đi ra ngoài.
Tính anh rất nóng, nhiều trường hợp anh đi làm về mà tôi chưa kịp dọn cơm là anh chửi mắng, gây gổ. Không hài lòng bất cứ việc gì anh cũng mắng chửi làm tôi rất xấu hổ với láng giềng. Nhiều lần liên quan đến cơm nước mà anh đã đánh tôi trước mặt các con. Anh đánh tôi nhiều lần song tôi phải chịu đựng và cố giấu mọi người vì sợ cơ quan, bạn bè biết. Sau khi cưới khoảng một năm anh bắt đầu ngoại tình và từ đó trở đi liên tục ngoại tình.
Sau 20 năm kết hôn, anh có trên 10 người tình, khi tôi phát hiện ra người này thì một thời gian sau anh đổi người khác. Những năm đầu tôi vật vã, nhiều lần muốn quyên sinh vì sự phản bội của chồng. Có lần tôi uống thuốc ngủ, đứa con nhỏ đã khóc và gọi người cứu mẹ. Những ngày tháng đó tôi sống với nước mắt, cùng quẫn; vì con tôi cố gắng thu xếp, lôi kéo anh. Trong số đó, tôi đã gặp 5 người tình của chồng để báo anh đã có gia đình và nói chuyện phải trái với họ. Có người chia tay anh, có người nói này nọ. Nhiều lần tôi bắt gặp anh và bồ trong nhà nghỉ song không thể làm gì vì muốn giữ danh dự cho anh. Sau này, tôi không thể nói gì về chuyện ngoại tình của anh nữa bởi rất coi thường hành động này.