Tôi thấy mình dâm đãng và là thứ đã bỏ đi vì quanh tôi chỉ là sự nhơ nhuốc của giường chiếu và lừa dối, đó là một cuộc chơi do tôi bày ra và không biết ai là người thua cuộc. Những người đi qua đời tôi biết rõ đó chỉ là cuộc chơi và họ là người phải bỏ ra nhiều vật chất mà không có gì từ cuộc chơi này ngoài cái thứ gọi là tình một đêm.
Nhưng họ không bỏ rơi tôi, vẫn bên cạnh khi tôi cần, vẫn lắng nghe khi tôi muốn tâm sự. Họ vẫn sẵn sàng trở thành những người bạn thật sự bên tôi khi tôi thú thật với họ sự dối gian của mình. Người thứ 105 là người của tôi bây giờ. 105 đã làm cho tôi dừng bước và cho tôi thấy đời còn nhiều tốt đẹp ở phía trước, cho tôi biết được thế nào là yêu và thế nào là những giọt nước mắt chân thật. Tôi đã tìm lại tuổi thơ và gia đình dù nơi đó đã trải qua những chuỗi ngày cơ cực.
Một lời nói tôi đã nợ cần nói và nên viết lên: Cảm ơn và xin lỗi những người đã đi qua đời tôi.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)