Cách đây không lâu, tôi vào Sài Gòn, vô tình thấy em đang chọn mua những món đồ con nít. Chúng tôi đã rất vui khi gặp lại nhau, trông em mặn mà quyến rũ hơn xưa, đôi mắt không con tinh anh như ngày nào, thay vào đó như có một nỗi buồn khôn tả. Hỏi ra mới biết, em đã tái hôn và có thêm em bé. Em hỏi thăm tôi rất nhiều, tôi chỉ hỏi em đúng một câu “Em có hạnh phúc không”? Em nói: “Em phải có trách nhiệm với lựa chọn của mình”.
Trong quá trình nói chuyện, tôi hiểu tại sao em không nhận lời yêu của tôi khi đó. Chính sự gia trưởng, thói kiêu ngạo, và trong một lần em chứng kiến cảnh tôi mắng mẹ nên đã “ngoảnh mặt”. Tôi hỏi trong tim em có còn hình bóng tôi hay không, em mỉm cười rằng “Trái tim em như một cành hoa có nhiều cánh, những kỷ niệm như những cánh hoa, nhưng nhụy hoa thì chỉ có một. Nhụy hoa là người chồng hiện tại của em. Có thể em không hạnh phúc nhưng không muốn người khác bất hạnh vì mình”. Tôi hiểu mình chỉ là cánh hoa trong số đó.
Tôi đau khổ nhìn theo vóc dáng mong manh nhưng thân thương ngày nào của em, vội gạt nước mắt, hối hận vì ngày xưa không kiên nhẫn, đã làm tổn thương em nhiều. Giá như bây giờ em là vợ tôi thì hay biết mấy. Tôi nhớ em cồn cào da diết, không muốn mất em như vậy. Làm sao để tôi có được em? Tôi phải suy nghĩ cách gì đây.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)