VN88 VN88

Tâm sự 10 năm kiệt sức vì cống hiến không công cho nhà chồng

Chỉ cần nghĩ đến thôi là nước mắt lại rơi, vì khóc quá nhiều mà mắt tôi mờ dần, nhiều lần tôi rơi nước mắt trước mặt học trò dù biết mình không được phép làm vậy. Có hôm ngồi khóc một mình ở nhà ku Tem mới học lớp hai, con vừa đi học về thấy tôi khóc, bé chạy lại ôm tôi và hỏi “Mẹ khóc vì bố có em yêu hả, thế mẹ không có ai để yêu sao, mẹ cứ yêu người ta đi, kệ bố”. Mỗi lần rơi nước mắt tôi lại nghĩ đến câu nói của con mà mỉm cười, trên đời này tôi không đơn độc, còn có các con bên cạnh dù cuộc sống đang là địa ngục.

Gần 10 năm cống hiến hết mình vì gia đình cuối cùng anh và mẹ coi tôi chẳng bằng người giữ nhà. Sau thời gian dài bình tâm suy nghĩ, hiện giờ tôi phân vân vì con nên chấp nhận sống như một cái bóng, có thể đổ gục bất cứ lúc nào hay ly hôn để giải thoát cuộc đời mình? Xin bạn đọc hãy cho tôi những lời khuyên.

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.